Người mẹ làm ‘đôi mắt’ đưa con đến trường

Bởi seodocontent
40 Lượt xem
Điện BiênMười năm trước, khi chào đời cô bé Bảo Oanh đã không nhìn thấy ánh sáng, nhưng bóng tối không khiến em sợ sệt bởi luôn có mẹ sát cánh .Đôi tay vịn cột gỗ, Cà Thị Bảo Oanh lần đi từ từ xuống từng bậc thang nhà sàn, bên dưới mẹ dựng sẵn xe máy đứng chờ. Chị Khoàng Thị Chính vội gạt chân chống, chạy đến dìu con gái ngồi lên xe. Sau câu hỏi ” Ngồi chắc chưa con ? ” và cái gật đầu từ Oanh, chị Chính nổ máy chạy thẳng đến trường .” Có hôm đi làm xa, con tự đi học một mình bị ngã, tôi hoảng hồn bỏ việc chạy về. Bây giờ bận cỡ nào cũng ráng đưa con đến trường “, người mẹ 30 tuổi nói .

Ngôi nhà sàn gỗ rộng chừng 40 m2 của gia đình Oanh nằm ở con dốc thuộc bản Mường Toong 1, xã Mường Toong, huyện Mường Nhé. Bé Bảo Oanh là con lớn trong gia đình có hai chị em. Hoàn cảnh đã khó khăn, thêm người bố nghiện ma túy, mọi gánh nặng đè lên đôi vai gầy của chị Chính.

Chị Khoàng Thị Chính (áo xanh) đưa con gái Cà Thị Bảo Oanh (áo vàng) bị mù đến tận trường tiểu học Mường Toong, sáng 24/10, sau đó mới đi làm. Ảnh: Minh Tâm.
Chị Khoàng Thị Chính đưa con gái bị mù đến tận trường tiểu học Mường Toong, sáng 24/10. Ảnh : Minh Tâm .
Chị Khoàng Thị Chính là người dân tộc bản địa Thái, nhà nghèo nên chỉ được học tới lớp 8. Năm 2010, Chính đi lấy chồng. Những tưởng đời sống sẽ đỡ khó khăn vất vả, nào ngờ mái ấm gia đình chồng càng khổ hơn. Mẹ chồng mất sớm, bố chồng nghiện nặng đang tái tạo ở huyện, để lại hai đứa em mù. Vợ chồng Chính thay cha mẹ lo những em ăn học .Năm 2012, Chính và chồng dựng tạm ngôi nhà tre dọn ra riêng. Thời gian này cô bé Oanh chào đời được gần 3 kg. Dù thấy con khỏe mạnh béo phì nhưng người mẹ trẻ vẫn không an tâm khi nhìn vào đôi mắt vô hồn của con. ” Được tầm một tháng, mắt cháu vẫn mở đau đáu, mình chuyện trò nhưng con không có phản ứng gì cả, thực sự rất lo “, chị Chính kể .Gắng gượng đến khi con một tuổi, chị thấy mắt con to ra khác thường, sợ ánh sáng và cứ nheo lại. Thấy không ổn, người mẹ đi vay tiền nhà ngoại đưa con đi khám ở Điện Biên. Bác sĩ chẩn đoán cô bé bị mù bẩm sinh, nhưng không rõ nguyên do. ” Thật sự tôi không hề tin con sẽ mù vì nó vẫn khỏe mạnh từ khi mới sinh ra “, mẹ Oanh đôi mắt ửng đỏ nói .Trở về nhà, Chính vẫn nuôi kỳ vọng tìm lại ánh sáng cho con. Chị đi làm thuê đủ nghề, tích góp một chút ít, vay thêm hàng xóm được 10 triệu đưa con xuống Thành Phố Hà Nội khám. Kết quả vẫn như lần trước .” Đứng trước bệnh viện tôi ôm con khóc, rồi nghĩ mình là người mẹ vô dụng, sinh con ra làm gì để con khổ cùng mình “, chị Chính cầm vạt áo đã sờn màu lau nước mắt đang chảy, nhớ lại .Từ ngày đó, Chính gật đầu thực sự. Chị tập nhắm mắt đi lại trong nhà để hiểu cảm xúc và cách hoạt động và sinh hoạt của người mù, chuẩn bị sẵn sàng cho những tháng ngày sát cánh cùng con .Năm cô bé được hai tuổi, Chính cho đi học mẫu giáo. Được vài buổi thấy tội con khi chỉ ngồi co ro một góc, không hề đi dạo cùng bè bạn. Chị quyết định hành động để con ở nhà. Ban ngày, Oanh chơi với cô chú cũng bị mù bẩm sinh trong nhà, mẹ đi lên nương. Chiều tối quay trở lại, chị dành thời hạn tập cho con tự tắm, tự ăn và giúp con cảm nhận những đồ vật trong nhà .
Mỗi lần đọc hay viết chữ, Cà Thị Bảo Oanh phải đưa mắt sát vào sách vở mới có thể nhìn mờ mờ. Ảnh: Minh Tâm.

Bảo Oanh phải ghé mắt sát tập vở để viết bài, trưa 24/10. Ảnh: Minh Tâm.

Mất đi đôi mắt nhưng bù lại, Bảo Oanh có giọng hát rất hay. Lên ba tuổi, cô bé thích múa hát, bập bè đòi đi học. Chính đành cho con đến trường. ” Ở mẫu giáo con đã đi thi hát được giải nhất. Tôi vui lắm. Từ đó, tôi nghĩ dù có nghèo đến mấy cũng cho con đi học “, người mẹ bộc bạch .Kể từ đó, cứ 4 h30 sáng hàng ngày, chị Chính dậy nấu cơm cho hai đứa nhỏ và chồng. Sau đó, chị chở con đến trường. Dắt Oanh vào tận lớp chị mới yên tâm rời đi. Buổi chiều, người mẹ lại cùng chiếc áo bảo lãnh lao động lấm tấm vôi vữa ở khu công trình hớt hải về đón con. Cứ như thế, gần 8 năm đưa con đến trường, mỗi bước tiến của Bảo Oanh luôn có bóng hình của mẹ. Dù không hề nhìn rõ mọi vật xung quanh, nhưng em luôn yên tâm vì có mẹ là đôi mắt của mình .Oanh kể có hôm mẹ đi làm xa, không kịp đón, cô bé tự bám theo sau bạn học về nhà. ” Có lần em bị ngã, trầy cả chân tay, từ đó mẹ không dám để em tự đi một mình “, cô bé lớp 5 trường tiểu học Mường Toong, nói .Làm việc khó khăn vất vả là vậy, tối đến, chị Chính vẫn dành 30 phút ôn toán và đọc cho con viết chữ. ” Tôi sợ trên lớp con không nhìn thấy sẽ khó tiếp thu được bài học kinh nghiệm “, chị nói .Chính kể, hai đứa con là niềm an ủi lớn trong đời chị. Dù không nhìn thấy nhưng Oanh rất thương mẹ, biết rửa chén, phụ mẹ quét nhà. ” Mỗi lần stress, con cứ hát cho nghe. Bao nhiêu cái cực mình thấy được giải tỏa “, chị bày tỏ .
Tranh thủ giờ ra chơi, Bảo Oanh (áo vàng) đọc lại bài học tiếng Việt cô vừa dạy trong lớp, trưa 24/10. Ảnh: Minh Tâm.
Tranh thủ giờ ra chơi, Bảo Oanh đọc lại bài học kinh nghiệm tiếng Việt cô vừa dạy trong lớp, trưa 24/10. Ảnh : Minh Tâm .
Bốn năm tiểu học, Oanh luôn đạt giải nhất cuộc thi hát ở trường. Cô Hà Thị Duyên ( 32 tuổi ), giáo viên chủ nhiệm kể, mỗi lần Oanh đi thi, chị Chính luôn xuất hiện cổ vũ cho con. ” Ở vùng cao này, cha mẹ người dân tộc bản địa đa số chỉ lo đi làm, ít ai sát cánh, thương con như chị Chính “, cô nói .Hôm 20/11, Bảo Oanh tham gia văn nghệ ở trường nhân ngày Nhà giáo Nước Ta, chị Chính để dành một chút ít tiền mua Tặng Kèm con đôi giày mới. ” Tôi muốn con thật xinh khi lên sân khấu. Năm nào cô giáo chủ nhiệm cũng tương hỗ trang điểm cho con. Tôi làm mẹ nhưng dốt chuyện đó lắm. Chỉ biết động viên con thôi “, Chính phân trần .

Đã hơn một tháng nay, bố Oanh bỏ đi Hà Nội. Chị Chính cũng can đảm nộp đơn ly hôn chờ ngày ra tòa. Chị bảo đây là cách tốt nhất để chị tập trung lo cho con.

Lâu lâu, Oanh lại thủ thỉ với mẹ : ” Con muốn đi học hát. Sau này lớn con sẽ hát kiếm tiền nuôi mẹ “. Thương con, chị lặng lẽ rơi nước mắt nghĩ về tương lai .Để giáo viên và học viên ở vùng sâu, xa có điều kiện kèm theo dạy, học tốt hơn, Quỹ Hy vọng – báo VnExpress liên tục nhận quyên góp trong chương trình Ánh sáng học đường. Mỗi sự chung tay của fan hâm mộ sẽ góp thêm phần cải tổ thời cơ giáo dục cho những em nhỏ khó khăn vất vả. Mọi ủng hộ xin gửi về chương trình tại đây .

Minh Tâm

BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Để lại bình luận